Samstag, 17. März 2012

Muôn vẻ xã hội đen






1- Chân dung Vân phệ




Chân dung ghê rợn của một băng đảng xã hội đen người Việt ở Đức

Từ giang hồ thành Vinh trở thành trùm xã hội đen ở Đức
Những năm 1990 là thời kỳ cộng đồng người Việt ở Đức lên đến mức kỷ lục. Hơn 80.000 người Việt sống ở đất nước này khi ấy đều chủ yếu là những người dân làm ăn lương thiện, kiếm sống bằng các nghề buôn bán nhỏ hoặc làm thuê. Nhưng cá biệt trong số đó có những anh chị, đầu gấu ở trong nước trà trộn vào. Biết đây là mảnh đất béo bở, dễ làm ăn, bọn chúng đã tìm cách xâm nhập vào đất nước này, trở thành những tên đầu gấu người Việt khét tiếng ở nước Đức, lập ra những băng nhóm xã hội đen với nhiều tội ác kinh người, khiến cảnh sát Đức không thể nhắm mắt làm ngơ.

Ở nước Đức, thay vì đoàn kết với những đồng hương của mình, bọn chúng lại ra sức ỷ mạnh hiếp yếu, cướp bóc tiền của của những đồng hương người Việt của mình, tổ chức các hoạt động bảo kê, thanh toán, cướp giật, chém giết lẫn nhau. Cộng đồng người Việt ở Đức khi đó hết thảy đều bị chúng hành hạ khốn khổ nhưng tuyệt nhiên không ai dám khai báo, tố cáo những tên tội phạm này với Cảnh sát Đức vì sợ vạ lây nên đành "ngậm bồ hòn làm ngọt", nhắm mắt nhắm mũi cho những băng đảng này cướp bóc đi miếng cơm manh áo mà khó nhọc lắm họ mới kiếm được.

Trước sự sợ hãi, im lặng của cộng đồng người Việt ở Đức, bọn tội phạm càng ngày càng lộng hành ngang ngược. Bọn chúng trỗi dậy ở khắp nơi, phân chia địa bàn và cướp bóc không ngừng. Đó là lúc lực lượng Cảnh sát Việt Nam nhập cuộc, cùng với Cảnh sát Đức truy quét những băng đảng xã hội đen làm nhũng nhiễu trật tự, an ninh của nước Đức thời đó.

Khi đó, trước tình hình các băng nhóm người Việt ở Đức ngày càng quậy phá, lộng hành, gây ra nhiều tội ác, Cảnh sát Đức đã gửi công văn cho Văn phòng Interpol Việt Nam, đề nghị phối hợp giúp đỡ và cung cấp thông tin về các "anh chị giang hồ" ở Việt Nam nhập cư sang Đức. Một trong những nhóm đối tượng nổi bật nhất được Cảnh sát Đức điểm mặt chỉ tên chính là băng nhóm của hai ông trùm xã hội đen người Việt ở Đức là Vân "phệ" và Nguyễn Hải Nam.

Vân "phệ" tên thật là Nguyễn Văn Vân, sinh ra và lớn lên ở Nghệ An, là một trong những giang hồ khét tiếng ở thành Vinh. Trước khi sang Đức, Vân "phệ" đã có một bảng thành tích đáng nể với một thời kỳ dài làm mưa làm gió ở thành Vinh.

Ngay từ thời niên thiếu, Vân "phệ" đã là một kẻ bất hảo, nổi tiếng với nhiều tiền sự và sự hung tàn ăn sâu vào máu. Sở dĩ hắn có biệt danh là Vân "phệ" vì hắn có một cái bụng phệ đáng nể, lúc nào đi cũng ưỡn bụng về phía trước, rượu chè be bét và chửi đổng khắp nơi. Ở thành phố Vinh, Vân "phệ" là một kẻ mà bất cứ người dân lương thiện nào cũng chỉ muốn tránh xa. Ngay cả những tên giang hồ có số ở thành Vinh nhìn thấy hắn cũng e dè, sợ hãi.
Ở Vinh, nghề chính của Vân "phệ" là chuyên đi bảo kê hoạt động vận chuyển ma tuý. Với "thành tích bất hảo" này, hắn đã có hai lệnh truy nã của Công an Nghệ An. Hoạt động ở Vinh một thời gian dài, trở thành một trùm giang hồ khét tiếng của thành Vinh khi ấy, Vân "phệ" nổi tiếng không chỉ bởi sự hung bạo của mình mà còn khiến người dân thành Vinh ấn tượng bởi thói quen ăn mặc lôi thôi, luộm thuộm. Hắn thường mặc những chiếc áo nhăn nhúm, đi đôi dép tông loẹt quẹt, vừa đi vừa chửi đổng.

Thế nhưng, bỗng có một dạo Vân "phệ" thay đổi một cách chóng mặt. Hắn ăn mặc chau chuốt, bóng bẩy, đi lại ra dáng "người có học" và nói năng lịch sự đột ngột. Sự thay đổi của Vân "phệ" khiến chính những đàn em của hắn cũng phải ngỡ ngàng, mãi một thời gian sau mới vỡ lẽ thì ra Vân "phệ" thay đổi như thế là bởi hắn quyết định "xuất ngoại", tìm đất làm ăn ở xứ người. Khi đó, Vân "phệ" đã trở thành một đối tượng nằm trong sổ đen của Công an Nghệ An. Biết khó có thể làm ăn ở đất này được nữa, hắn quyết định tìm đường ra nước ngoài kiếm sống.

Sau khi móc nối được với một đường dây chuyên đưa người ra ngước ngoài do hai băng nhóm xã hội đen hoạt động xuyên quốc gia của Trung Quốc và Đài Loan, Vân "phệ" cùng vài đầu gấu giang hồ khác lên đường xuất ngoại.

Trước khi đi, là một tên khôn ngoan, lọc lõi, khác hẳn với vẻ bề ngoài phỗn phệ của mình, Vân "phệ" thậm chí còn dọn sẵn đường để quay về nếu mọi việc không được như ý muốn. Trước khi đi, hắn đã giao toàn bộ "cơ nghiệp" của mình cho một tay đàn em tin cẩn là Bình "trắng" quản lý hộ, với lời gửi gắm, dặn dò tên này phải hết sức giữ gìn địa bàn do hắn quản lý, để nếu hắn có trở về vẫn còn có chỗ mà sinh sống.

Để kiếm ít "lộ phí" đi đường, Vân "phệ" còn thủ vài bánh heroin để mang sang nước ngoài bán. Bọn chúng bắt xe từ Vinh ra Hà Nội và thay đổi xe cũng như đổi chỗ nghỉ liên tục để phòng bị ai theo dõi. Tại Hà Nội, bọn chúng nhanh chóng được đưa đến nơi an toàn rồi đi bằng tàu sang Trung Quốc, từ đây đáp máy bay sang Nga. Nhờ vòi bạch tuộc của hai băng nhóm tội phạm xuyên quốc gia của Trung Quốc và Đài Loan, Vân "phệ" và nhiều tay anh chị người Việt khác đã thực hiện cuộc vượt biên ngoạn mục, qua mắt được lực lượng an ninh. Từ Nga, hắn đã được đồng bọn chờ sẵn rồi đưa sang Đức và bắt đầu cùng với đồng bọn của mình làm mưa làm gió ở Đức.

Ngay khi mới sang Đức, Vân "phệ" đã nổi tiếng là một tên khát máu. Dưới sự "bảo kê" của ông trùm người Việt Nguyễn Hải Nam, Vân "phệ" đã nhanh chóng trở thành một trùm xã hội đen ở Đức. Nguyễn Hải Nam là một ông trùm người Việt trong thế giới ngầm ở Nga. Với vỏ bọc một doanh nhân thành đạt, Nguyễn Hải Nam đã nhiều năm thực hiện các hoạt động ngầm mờ ám và làm giàu bất chính từ những hoạt động này. Địa bàn hoạt động của Nguyễn Hải Nam không chỉ ở Nga mà còn vươn sang cả Séc và Đức. Nói không ngoa nếu gọi hắn là ông trùm của những ông trùm xã hội đen ở đây.

Nguyễn Hải Nam có công ty ở Nga, có cửa hàng karaoke ở Đức và Séc. Hắn kiếm tiền từ hoạt động cho vay nặng lãi cho các tư thương người Việt ở nước ngoài, hoạt động kinh doanh, buôn lậu tân dược và kiêm luôn cả buôn bán ma tuý. Hắn có thế đến nỗi luôn luôn xuất hiện với một đám lâu la, đàn em làm vệ sĩ và chỉ đi trên chiếc xe chống đạn của mình.

Là người gốc Nghệ An nên Nguyễn Hải Nam không lạ gì Vân "phệ". Chính hắn là người gợi ý Vân "phệ" sang Đức và khi Vân "phệ" sang đến nơi, hắn nhanh chóng biến Vân "phệ" thành cánh tay phải đắc lực của mình trong các hoạt động tội ác để rảnh tay lo việc khác. Vân "phệ" là một tên biết việc, nên chỉ cần Nguyễn Hải Nam chỉ đạo từ xa đồng thời đứng ra bảo lãnh trong giới giang hồ là đủ để Vân "phệ" tranh hùng xưng bá nơi xứ người.

 Là một tên đầu gấu khét tiếng nổi tiếng hung bạo, dù sang xứ người, Vân "phệ" vẫn không hề cảm thấy xa lạ với các trận huyết chiến. Ngay khi mới chân ướt chân ráo sang đây, được ông trùm che chở, Vân "phệ" đã gây ra nhiều cuộc thanh toán đẫm máu, tranh giành địa bàn với các băng nhóm người Việt khác như băng nhóm “Quân khu 3” của Mạnh "bệu", Toàn "hói". Những cuộc đối đầu của những băng nhóm này không chỉ khiến bọn chúng bị tổn thương lực lượng mà còn khiến lực lượng Cảnh sát Đức chú ý.

Không muốn gây ra những chuyện ầm ĩ, cuối cùng bọn chúng đã ngồi lại với nhau thoả thuận để phân chia địa bàn làm ăn. Cơ sở để phân chia địa bàn của các băng nhóm tội phạm Việt ở Đức cũng sặc mùi máu me, dựa vào "tỷ lệ chết hoặc thương tật" của mỗi băng. Băng của Vân "phệ" nhận được miếng mồi ngon, cai quản toàn vùng sát Berlin, vùng Dessau.

Ngay khi phân chia địa bàn làm ăn, Vân "phệ" đã nhanh chóng trở thành ông trùm của ông trùm trong giới xã hội đen ở Đức. Cái tên Vân "phệ" trở thành nỗi kinh hoàng với người dân lương thiện. Không chỉ bảo kê, cướp bóc trắng trợn, Vân "phệ" còn thực hiện các vụ đòi nợ thuê và chém giết xuyên quốc gia. Hắn đã từng cho người về Việt Nam giết người theo "hợp đồng" mà ông trùm Nguyễn Hải Nam giao cho hắn và thực hiện những vụ đòi nợ ở tận Nga, Ba Lan.

Cái chết bi thảm của ông trùm người Việt

Ở Đức, Vân "phệ" đã gây thù chuốc oán khắp nơi nên bị nhiều kẻ muốn xoá sổ gạch tên. Biết điều đó nên đi đâu Vân "phệ" cũng có đàn em kè kè bên cạnh bảo vệ. Hắn tuyệt nhiên không bao giờ ra ngoài mà không có vệ sĩ đi cùng. Nhưng cuối cùng cuộc đời tên trùm xã hội đen người Việt ở Đức này lại kết thúc một cách bi thảm và nhục nhã đến không ngờ.

Thời còn ở Việt Nam, Vân "phệ" không hề máu me với đàn bà con gái. Nhưng khi sang Đức, tính máu gái của hắn trỗi dậy. Có tiền trong tay, lại có uy danh của một anh chị giang hồ hàng đầu, Vân "phệ" nhanh chóng bao nhiều cô gái trẻ trung xinh đẹp để mua vui cho mình hàng đêm. Hắn không ngờ rằng, thói mê gái đã khiến hắn phải trả giá bằng cả tính mạng của mình.

Trước lễ noel, Vân "phệ" nhận được lời mời ngọt ngào từ một cô gái xinh đẹp người Việt mà hắn mới quen trước đó vài tuần. Cô gái này mới xuất hiện và xin phép được buôn thuốc lá lậu qua địa bàn của hắn. Thấy một em gái xinh tươi, trẻ trung, lại ngọt ngào hết mực với mình, nên Vân "phệ" vô cùng phổng mũi. Là một tên trùm đi đâu cũng đề phòng bị sát hại, thế nhưng lần này, vì mê gái đến mụ mị đầu óc, hắn đã nhận lời đi dự tiệc sinh nhật của người đẹp ở một nhà hàng nằm giữa trung tâm Berlin, cách địa bàn của hắn cả trăm cây số.

Suốt buổi tiệc đó, đàn em của Vân "phệ" vẫn luôn túc trực bên cạnh, sẵn sàng bảo vệ "ông trùm" của mình. Nhưng đến lúc tan tiệc, Vân "phệ" đi vệ sinh, thì cuộc đời hắn kết thúc. Không nghĩ có ai phục trong nhà vệ sinh để gây hại cho mình, Vân "phệ" đã cho đàn em xuống xe trước. Một lúc sau không thấy ông trùm xuống, đàn em của Vân "phệ" lo lắng chạy lên nhà hàng, xông vào nhà vệ sinh thì thấy Vân "phệ" đã trở thành cái xác không hồn. Hắn bị đâm nhiều nhát chí mạng, chết gục trên bồn vệ sinh.

Tên trùm giang hồ kết thúc cuộc đời một cách nhục nhã khi nằm trên một vũng máu trong một cái nhà vệ sinh bẩn thỉu, kết thúc những ngày tranh hùng tranh bá, làm mưa làm gió ở nước Đức. Cô gái xinh đẹp mời Vân "phệ" đi sinh nhật cũng biến mất không một chút sủi tăm. Biết vụ này do băng Quân khu 3 gây ra, nhưng phe cánh của Vân "phệ" không thể làm gì, đành cay đắng nhìn địa bàn làm ăn của mình rơi dần vào tay kẻ thù.

Cái chết của Vân "phệ" khiến phe “Quân khu 3” nổi như cồn và ngày càng chiếm ưu thế trong các băng đảng giang hồ người Việt ở Đức. Nó đã giáng một đòn đau vào ông trùm Nguyễn Hải Nam. Ngay lập tức, Nguyễn Hải Nam liền cho gọi cánh tay phải của Vân "phệ" ở Việt Nam là Bình "trắng" sang Đức, thay Vân "phệ" tiếp quản cái ghế còn trống.

Ở quê nhà, sau khi nghe tin đàn anh của mình chết một cách tức tưởi, Bình "trắng" đã cho đàn em tổ chức một lễ tang hoành tráng để bày tò sự tiếc thương với đàn anh của mình. Lễ tang Vân "phệ" xuất hiện đầy đủ đàn em râu ria của hắn một thời, tất cả đều mặc áo sơ mi đen, comple đen, đeo kính đen, đi giày đen, đứng dàn hàng ở nhà Vân "phệ".

Quét sạch xã hội đen

Ngay sau khi Vân "phệ" chết, được lệnh của ông trùm Nguyễn Hải Nam, Nguyễn Hải Bình (tức Bình "trắng") lên đường sang Đức nhận cái ghế do Vân "phệ" bỏ lại với quyết tâm báo thù cho đàn anh, đồng thời giành lại thị phần làm ăn ở khu vực Dessau. Đi theo Bình "trắng" còn có Cường "điên", tên sát thủ hung bạo nhất dưới trướng Vân "phệ" và Bình "trắng" ở trong nước.

Chỉ sang Đức chưa đầy 1 năm, Bình "trắng" đã trở nên khét tiếng trong thế giới ngầm ở đây. Hắn được ông trùm Nguyễn Hải Nam đặc biệt tin cẩn, thậm chí còn hơn cả Vân "phệ" trước đây bởi hắn tỏ ra rất được việc trong những vụ ông trùm Nguyễn Hải Nam nhờ vả. Địa bàn hoạt động của hắn cũng rộng hơn Vân "phệ", lan sang cả Nga và Séc. Nhờ có Bình "trắng", Nguyễn Hải Nam dần lấy lại uy thế đã mất ở Đức.

Sự tàn bạo của Bình "trắng" vượt rất nhiều lần Vân "phệ", khiến những băng đảng ở Đức và Nga cũng phải toát mồ hôi lạnh vì kinh hãi. Có lần, Nguyễn Hải Nam giao cho Bình "trắng" đi đòi nợ một con nợ của vợ Nguyễn Hải Nam tên là H. Người phụ nữ này vì thiếu nợ vợ ông trùm nên đã trốn chạy vì quá sợ hãi. Bình "trắng" sau khi cho đàn em về Việt Nam đòi nợ gia đình H không được đã cho người lùng sục khắp nơi, bắt bằng được H. Khi tìm được "con nợ", hắn đã cho đàn em giết chết H không ghê tay, rồi chặt một cánh tay nạn nhân gửi về gia đình nạn nhân để "đánh tiếng".

Vẫn với thủ đoạn ghê rợn này, có lần khi đòi nợ một lái xe taxi ở Đức vay tiền không trả, Bình "trắng" đã bắt cóc người lái xe taxi này, chặt đứt hai ngón tay của nạn nhân rồi cho nạn nhân gọi điện về gia đình, ép cha mẹ con nợ của mình phải giao tiền. Nhà nghèo, không biết kiếm đâu tiền để trả nợ cho con khi mà lãi mẹ đẻ lãi con, mẹ của nạn nhân đã đến báo công an, nhờ sự giúp đỡ. Với sự phối hợp giữa Interpol Việt Nam và Cảnh sát Đức, con tin này đã được giải thoát nhưng trong tình trạng suy sụp hoàn toàn về thể chất và tinh thần, hai ngón tay đã bị chặt đứt. Tất cả vụ việc này đều do đàn em của Bình "trắng" thực hiện.

Nuôi mộng trả thù cho đại ca Vân "phệ" của mình, nên Bình "trắng" nhiều phen mất ăn mất ngủ, cho đàn em đi lùng sục tung tích kẻ thù để báo oán. Năm 1997, khi nhận được tin "cô gái bí ẩn" mời Vân "phệ" đi sinh nhật cùng với vài tên của băng “Quân khu 3” đang ở trong một ký túc xá sinh viên người Việt, Bình "trắng" đã tập hợp đàn em, ăn mặc nai nịt, súng ống đầy người thẳng tiến đến ký túc xá này.

Đến nơi, giữa đám đông hỗn loạn đang rối lên vì sợ hãi, Bình "trắng" thản nhiên nã đạn, tạo ra cuộc thảm sát đẫm máu khiến Cảnh sát Đức tím mặt vì giận. Tất cả những người có mặt ở đó đều chết. Cô gái khiến Vân "phệ" bỏ mạng bị ăn nhiều đạn nhất với 2 băng tiểu liên và một băng đạn súng ngắn, thi thể nát nhừ khiến cảnh sát vô cùng khó khăn mới nhận dạng được. Sau vụ án này, báo thù cho đàn anh xong, Bình "trắng" mở tiệc "khao quân" rồi lặn mất tăm, tránh sự truy lùng của cảnh sát và sự trả thù của băng “Quân khu 3”.

Trong một lần nhận được tin đàn em của Bình "trắng" trở về Vinh, lực lượng Công an đã bắt gọn tên này, buộc hắn khai ra nơi ở của Bình "trắng" ở Đức. Chỗ ở của Bình "trắng" được báo cho Cảnh sát Đức. Nhưng khi Cảnh sát Đức chưa kịp hành động thì Bình "trắng" đã bỏ mạng.

Hôm đó, Bình "trắng" đến nhà một người bạn cũ để ăn bữa cơm thân mật ở ngoại ô thủ đô Berlin. Khi đến nơi, gọi mãi không có người mở cửa, hắn đã linh cảm có chuyện không lành và lệnh cho đàn em rút lui. Nhưng chưa kịp tháo chạy thì đạn từ trong nhà đã bắn ra xối xả. Bình "trắng" chết ngay sau đó với hàng chục phát đạn găm vào người.

Trước sự lộng hành của các băng nhóm người Việt, một chiến dịch truy quét mang tên "tử thần" đã được Cảnh sát Đức lập ra. Không thể để các băng nhóm tội phạm người Việt tiếp tục gây ra những cuộc thanh toán đẫm máu nữa, Cảnh sát Đức đã phối hợp với cảnh sát các nước Nga, Séc bắt giữ toàn bộ băng nhóm của Bình "trắng". Tên trùm Nguyễn Hải Nam cũng sa lưới khi đang ở Séc. Những tàn dư còn lại của các băng nhóm khác một thời là đối thủ sát phạt với băng Vân "phệ" - Bình "trắng" cũng bị truy quét triệt để, trả lại sự bình yên và trong sạch cho cộng đồng người Việt ở Đức, Nga, Séc.

Nhờ có sự hỗ trợ của lực lượng Cảnh sát Đức và Công an Việt Nam, các băng nhóm tội phạm người Việt khét tiếng ở Đức đã sa lưới pháp luật. Cái tin các băng nhóm giang hồ ở Đức bị xoá sạch khiến nhiều người Việt Nam sinh sống và làm ăn ở đây thở phào nhẹ nhõm vì thoát khỏi một mối hoạ lớn. Không còn bị đe doạ bởi các anh chị, đầu gấu, người Việt Nam ở đây có thể yên tâm làm ăn, sinh sống lương thiện, không lo bị trả thù hay sát hại như trước. Các băng nhóm xã hội đen người Việt đã bị đập tan. Nhưng trước lúc đó, thì hai trùm xã hội đen người Việt từng khét tiếng thành Vinh một thời cũng phải bỏ mạng nơi xứ người và đều kết thúc cuộc đời một cách vô cùng thê thảm. Đó là cái giá của tội ác mà chúng đã gây ra cho cộng đồng người Việt ở châu Âu.
Lê Quang 
THeo Chuyên đề CSTC tháng số34

2- Phúc bồ


Phúc bồ: "bà trùm" về ngõ nhỏ



Cho tới giờ, khi những tay anh chị như Sơn "bạch tạng", Khánh "trắng" đã “dựa cột”, đám giang hồ đất Hà Nội một thời, nay chỉ còn Nguyễn Thị Phúc (Phúc "bồ") quay trở lại với cuộc đời sau khi phải “bóc 11 cuốn lịch”.


Những tưởng sau những năm tháng sám hối tại trại giam, Phúc "bồ" đã trả hết nợ đời, nhưng bệnh tật, cô đơn vẫn thi nhau tìm tới. Giờ đây bà trùm khét tiếng một thời đang phải giam mình trên chiếc giường sắt, trong ngôi nhà chật chội, tại ngõ nhỏ 57 Hàng Bồ, Hà Nội.
Bạo bệnh
Khi còn bị "lưu kho" tại trại giam số 5 Thanh Hóa, lúc nào Nguyễn Thị Phúc cũng được vài ba chục chị em chăm bẵm từng miếng ăn, giấc ngủ. Ở đâu người đàn bà có nước da trắng, đôi mắt sắc lạnh như sói hoang, với những chiến tích độc nhất vô nhị, cũng được xếp vào vị trí đại ca.
Phuc bo ba trum ve ngo nho
Phúc "bồ" thời còn là "nữ tướng xã hội đen".( Ảnh VTC News)
Nhưng tất cả sự cung phụng của các phạm nhân trong buồng giam vẫn không thể khỏa lấp được nỗi nhớ nhà, nhớ chồng, con và cả người tình cùng những ngày tháng coi trời bằng vung của thị. Nhiều lúc Phúc "bồ" như điên dại, hết la hét lại khóc lóc một mình.
Cuối năm 2002 Phúc được ân xá ra tù. Không còn nhà cửa, nghề nghiệp, được sự giúp đỡ của anh trai và cô em gái, chị ta mua được một căn nhà ở phố Trần Khát Chân, mở hàng nước trà chén, sau đó chuyển qua buôn bán mỹ phẩm và điện thoại di động.
Có lẽ cái gì muốn thì người đàn bà này cũng thực hiện được nhờ quá khứ “thở ra khói nói ra lửa” của mình. Duy chỉ có một điều Phúc bất lực, đó là không thể cứu được hai con trai thoát khỏi nàng tiên nâu. Trước kia chuyên đi bắt chẹt người khác, nay Phúc "bồ" lại bị trắng tay bởi chính những đứa con của mình.
Do quá ham làm việc và nghĩ ngợi nhiều, bước sang tuổi 49 (tháng 8- 2005) Phúc đã bị một cơn tai biến mạch máu não. Trong những ngày chị ta vật lộn với cái chết tại bệnh viện, thì ở nhà 2 đứa con nghiện ngập lần lượt mang đồ đạc đi bán. Mặc dù có con nhưng Phúc thường xuyên bị bỏ đói và phải một mình vật lộn với nỗi đau thể xác.
Quá xót em, anh trai và em gái Phúc đã đưa chị ta về ngôi nhà nhỏ trong ngõ 57 Hàng Bồ để chăm sóc. Phúc thêm một lần đau đớn vì 2 đứa con, đứa phải vào trại cai nghiện, đứa thì đã chết trong một lần sốc thuốc. Chị ta đã suy sụp hoàn toàn.
Khép lại một trang đen
Chúng tôi tìm đến ngõ 57 Hàng Bồ. "Bà trùm" một thời lừng lẫy trong giới giang hồ giờ ngồi bất động giữa chiếc giường sắt đen sì. Khi chúng tôi ngồi xuống cạnh người đàn bà bệnh tật đó cũng không có chút phản ứng nào. Trên khuôn mặt ngơ ngẩn chỉ duy nhất đôi mắt là phảng phất tia sắc lạnh của một thời vùng vẫy.
Thấy khách lạ, chị giúp việc tên Thanh tất tả chạy về. "Các anh có hỏi thì bà Phúc cũng chẳng biết trả lời đâu. Bây giờ bà ấy không nói được gì, chỉ giơ tay ra hiệu thôi. Trước tôi cũng có mấy người chăm sóc bà Phúc nhưng đều không chịu nổi vì bà ấy quá to béo và lại ăn uống nhiều, bài tiết lắm, tính nóng không thích cái gì là ném đi ngay".
Tôi hỏi: “Một ngày bình thường của bà Phúc thế nào? Chị Thanh thật thà liệt kê: "Sáng sớm ngủ dậy phải đưa bà ấy vào nhà vệ sinh tắm rửa, khắc phục hết hậu quả của một đêm tự do bài tiết. Sau đó đi mua đồ ăn sáng đút cho ăn, rồi bật TV để tự ngồi xem, lúc đó tôi quay sang dọn nhà, giặt quần áo. Trưa bà Phúc chỉ ăn phở, đến tối mới ăn cơm. Xưa bà ấy ăn sướng quen, nên bây giờ đồ không ngon là vứt đi ngay.
Tuy không nói được nhưng thi thoảng hễ ai cho tiền là bà ấy giắt luôn vào cạp quần". Chị Thanh nói, ngoài những người thân và hàng xóm chạy qua chạy lại hỏi thăm, thỉnh thoảng cũng có vài người tự nhận là đàn em đến, vội vàng dúi vào tay chị Phúc ít tiền rồi đi ngay, nhưng càng ngày càng thấy thưa dần. Chỉ có mấy anh công an khu vực thì vẫn đều dặn tới thăm hỏi, động viên.
Nhìn người đàn bà đã đờ đẫn cả về thể xác lẫn tinh thần, một mình cô đơn trong góc nhà, bao nhiêu ấn tượng về một Phúc "bồ" giang hồ khét tiếng chợt mờ đi. Chỉ còn lại trong lòng chúng tôi một nỗi buồn. Trong cuộc đời, dù cách này hay cách khác, có lẽ những người có quá khứ như chị ta đều ít nhất phải một lần trả giá...
Theo Nông thôn ngày nay

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen